CỰU SINH VIÊN DƯỢC KHOA SÀI GÒN
Quý Bạn thân mến, Chúng tôi nhóm cựu Sinh Viên Dược Khoa Sàigòn (cựu SVDKSG) thành lập Blog này trong tinh thần thân hữu, không chính trị chỉ nhằm mục đích muốn chia xẻ các tin tức chuyên môn, trao đổi văn nghệ, chia xẻ kỹ niệm và kinh nghiệm sống trong xã hội và trong gia đinh của các Anh Chị em cựu SVDKSG để thắt chặt tình thân trong gia đình các cựu Sinh Viên Đại Học Dược Khoa Saigon, nói chung gia đình Dược Khoa Việt Nam.
Contact
Contact Us: chu.duong@gmail.com
3/29/2015
2/16/2015
2/15/2015
Nguyễn Gia Lộc youtube Y Nghia Cuộc Sống_Bao Nhiêu
Thưa các anh chị,Xin mời các anh chị thưởng thức một YouTube mới thực hiện của tôi dành cho các bạn xa gần, đã quen biết cũng như sẽ quen để mừng Xuân Ất Mùi.
Nguyễn Gia Lộc ( Nguyễn Thái Phúc)Cùng với những ảnh Hummingbird tuyệt đẹp do anh Hồ hoàng Điệp
https://www.youtube.com/watch?v=gOcCipkBjv0
Hồ Hoàng Điệp: Tho Dich Cao Ba Quat An Quán Tảo Xuân
Các anh chị thânMời các anh chị đọc lại bài thơ của Cao bá Quát do anh Hồ Hoàng Điệp gởi Chúc các anh chị cuối tuần vui.LB安館早春 - 高伯适 An Quán tảo xuân - Cao Bá Quát
三更鐘斷雞咿喔, Tam canh chung đoạn kê y ốc,
落落數家聞爆竹。 Lạc lạc sổ gia văn bộc trúc.
出門倦倚立門看, Xuất môn quyện ỷ lập môn khan,
路少燈行室稀燭。 Lộ thiểu đăng hành thất hy chúc.
客話當初蕃盛時, Khách thoại đương sơ phồn thịnh thì,
粉墻朱戶照江湄。 Phấn tường chu hộ chiếu giang my.
即今春早銜泥燕, Tức kim xuân tảo hàm nê yến,
猶倚胡家門裡飛。 Do ỷ Hồ gia môn lý phi.
Dịch Nghĩa:
Bài thơ Xuân Sớm ở quán trọ An Quán của Cao Bá Quát
(Quán trọ An Quán : không rõ tại đâu)
Canh ba chuông dứt tiếng gà gáy (y ốc 咿喔 = tiếng gà gáy)
Rời rạc vài nhà nghe pháo trúc nổ.
Ra cửa mệt mỏi đứng dựa cửa xem,
Ngoài đường thiếu ánh đèn, trong nhà thiếu nến.
(Phải chăng 1 câu thơ của Thế Lữ đã lấy ý từ bài này:
(Hôm nay tạm nghỉ bước gian nan,
(Trong lúc gần xa pháo nổ ran.
(Rũ áo phong sương trên gác trọ,
(Lặng nhìn thiên hạ đón xuân sang.)
Khách nói lúc xưa thời phồn thịnh,
Tường phấn cửa son chiếu ven sông.
Đến nay xuân sớm chim yến ngậm bùn (để làm tổ),
Còn nương dựa trong môn hộ nhà họ Hồ mà bay lượn.
(ỷ 倚 = nương dựa)
(Đoạn này tác giả lấy ý từ bài thơ "Ô y hạng" (Xóm áo đen) (của Lưu Vũ Tích劉禹錫, có ý hoài cổ, buồn ảm đạm:
(朱雀橋邊野草花,Chu tước kiều biên dã thảo hoa
(烏衣巷口夕陽斜。Ô y hạng khẩu tịch dương tà.
(舊時王謝堂前燕,Cựu thời Vương Tạ đường tiền yến,
(飛入尋常百姓家。Phi nhập tầm thường bách tính gia.
(Chu Tước Kiều 朱雀橋 : nay ở tỉnh Giang Tô, bắc ngang sông (Hoài Hà)
(Ô Y Hạng 烏衣巷 : xóm áo đen = ở Nam Kinh, vào đời Tấn, hai (nhà giàu có là Vương Đạo và Tạ An ở đây. Con cháu của họ đều (mặc áo đen vì vậy có tên xóm áo đen.)
(Tạm dịch: Bên cầu Chu Tước dã hoa vương,
( Cửa ngõ ô y bóng tịch dương.
( Chim yến thời xưa Vương, Tạ cũ,
( Lượn bay trăm họ xóm tầm thường.
( HHD )
Phỏng Dịch:
Xuân Sớm
Chuông gõ canh ba gà gáy sớm,
Dăm nhà lác đác pháo tre vang.
Mỏi buồn tựa cửa nhìn xuân đến,
Đường vắng đèn thưa ngọn nến vàng.
Phồn thịnh thời xưa người ngưỡng mộ,
Cửa son tường phấn chiếu ven sông.
Giờ đây xuân sớm trong mầu nhớ,
Yến lượn vườn hoang bên cửa song.
HHD
Chuông dứt, canh ba vẳng tiếng gà,
Pháo ran đây đó một vài nhà.
Đứng buồn tựa cửa nhìn thiên hạ,
Đường ít đèn, nhà nến cũng thưa.
Khách nói: trước đây thời thịnh vượng,
Cửa son, tường trắng chiếu bên sông.
Đến nay xuân sớm chim làm tổ,
Trong xóm họ Hồ vẫn lượn quanh.Bản dịch của Đỗ quang LiênXUÂN BUỒNCanh ba ngồi tựa cửaXuân đến, chuông chùa ngângà gáy vang cuối ngõpháo tre nổ xa gầnXóm cũ còn đây, người xa mấtXuân nào oanh yến lượn đầy sâncửa son tường phấn xuân hoan hỉdập dìu tài tử đón giai nhân ...Xuân nay sầu lẽ bóngđường vắng, nhà trống khôngXuân sớm về qua ngõvườn hoang mấy bụi hồng.LÊ THỊ BẠCH NGATảo xuânCanh ba chuông dứt gà eo ócLẹt đẹt dăm nhà vang pháo trúcMệt mỏi ra ngoài tựa cửa trôngĐèn thưa đường vắng, phòng hiu hắtNgười đồn lúc trước thuở hanh thôngTường phấn, cửa son chiếu mé sôngNay yến, đầu xuân vào kết tổBên trong nhà cũ lượn bay vòng!Lộc BắcFev2015Ngõ áo đenBên cầu Chu Tước cỏ chen hoaNgõ vắng ô y nhạt nắng tàChim én - Tạ, Vương lầu gác cũ,Giờ bay tan tác khắp dân giaLộc BắcJan2015
Ba Nha, Phan Minh Tịnh Tho Chúc Tết AT MÙI
Nhân dịp sang năm mới Ất MÙI, anh Bá Nha (Phan Minh Tịnh) gởi bài thơ chúc Tết.
Mừng xuân
Cung hỷ vài câu đến bạn hiền
Chúc mừng khỏe mạnh mãi triền miền
Tân niên có được điều an lạc
Xuân mới tan đi nỗi muộn phiền
An hưởng cháu con niềm hạnh phúc
Vui cùng bè bạn thú điền viên
Thịnh suy danh lợi nào cần biết
Vượng lộc tràn lan đến mọi miền
Bá Nha
10/02/2015
2/14/2015
Đàm Giang : Tho Happy Valentine 's day
Today Feb 14, 2015 at 10:34 AM
Trái tim chợt thơ ngây
Thoảng qua như cơn gió
Người đến rồi chợt đi
Để hồn ai day dứt
Vấn vương nỗi biệt ly
Cơ duyên nào ai biết
Tình cờ nào ai hay
Nhớ nhung chợt tha thiết
Mang lại mộng tình say
Một vòng tay ôm quàng
Kéo người vào cơn lốc
Nụ hôn trong vòng siết
Chợt thấy lòng bàng hoàng
Hạt sầu nào đã rắc
Ủ kín trong mắt nâu
Nỗi niềm trong khoảnh khắc
Một ánh mắt nhìn sâu
Một vòng tay ôm quàng
Kéo người vào cơn lốc
Nụ hôn trong vòng siết
Chợt thấy lòng bàng hoàng
Đêm về lắng thao thức
Ngày ngơ ngẩn trời mây
Xuân về trong nao nức
Trái tim chợt thơ ngây.
Biển chiều
Một chiều trên đất lạ
Đảo vắng quê hương nhà
Gió thổi chiều vàng ối
Lá dừa nhẹ đu đưa
Vết chân trên cát ấm
Lang thang mảnh cô đơn
Vạt nắng còn lưu luyến
Man mác lòng hỡi buồn
Biển chiều, thân thương lạ
Người đâu sao chẳng thấy
Ngẩn ngơ, ngóng tiếng nhạc
Khắc khoải, lời thì thầm
Chẳng giữ được nắng vuơng
Không trữ được mây trắng
Lửa nào giữ vững tim
Sao võng tình còn mắc?
Gặp
Xa nhau hàng chục năm trường
Gặp nhau chợt thấy thân thương thuở nào
Nhìn nhau kỷ niệm xôn xao
Dội vào ký ức chao đao cõi lòng
Tình xưa hồ tưởng khói sương
Có chăng còn chút vấn vương mây ngàn
Ngờ đâu tình vẫn miên man
Tay người gảy tiếp cung đàn dở dang
Ngọt ngào lời hát trầm vang
Bài ca thắm thiết đa mang tình nồng
Đũa tình gõ cánh cửa hồng
Mở vườn kỷ niệm trong vòng tay nhau
sự thực
những hàng thơ không cầu kỳ khó hiểu
không chải chuốt mượt mà
đọc lên tưởng tầm thường
đọc đi rồi đọc lại
chợt giáng mạnh vào tâm hồn tôi
rung động, ngọt ngào
mời chào quyến rũ
say hồn người lâng lâng...
sự thực
ngôn từ hồn nhiên
thả theo dòng xúc cảm
những vần thơ
nàng tạo nên
không trang điểm
đơn sơ như gió bốn mùa
vờn trái tim tôi...
bỗng chợt
tôi yêu thơ nàng
Có những ngày
Có những ngày
khi trời còn mờ sáng
Cô đơn buồn
trên đường vắng quạnh hiu
Nhìn mảnh trăng
vằng vặc tròn giữa tháng
Thèm có người
chia xẻ một đôi lời
Có những buổi
nhìn ly nước trong mát
Nhấp mãi đấy
mà sao không hết khát
Vì khát nào làm dịu được con tim
Êm ái như một hôm
qua gió
thoảng nghe thì thầm lời kể
Có những chiều êm ả
Nắng đi ngủ miền tây
Là nơi đó
mặt trời đang vươn sống
Quên ngoại cảnh
Nhớ ngày mình bên nhau
Giọt Nhớ, Giọt Thương
Giọt nào em tặng thôn đoài,
Giọt nào em muốn anh hoài nhớ ai?
Giọt nào tiếng vẳng bờ vai,
Giọt nào thủ thỉ bên tai ngọt ngào...
Giọt nhớ rồi đến giọt thương
Yêu em quấn quýt vấn vương đậm đà
Giọt thương anh chất đầy nhà
Mang đong từng chén làm quà góp duyên
Em ơi hãy nhận nhé em
Tình anh thắm thiết êm đềm trong tim
Rễ tình mọc nổi mọc chìm
Thành cây cổ thụ vươn tìm dáng em.
Sóng Việt Đàm Giang
Subscribe to:
Posts (Atom)